Thời gian cụ thể thời gian thì không ai biết chính xác, khoảng 300 năm trước, hai làng vì dùng chung một đường thủy lợi nước. Hai làng cùng dùng chung một đường dẫn từ trên núi chảy xuống mương nước. Mùa mưa khi nước của đầy đủ mọi người sống trong yên bình, đến mùa khô không đủ nước, mọi người đều muốn dùng mọi cách lấy nước, dẫn đến trong đồng ruộng của làng mình, còn làng bên cạnh thì không có nước dùng. Bắt đầu là một vài hộ gia đình tranh chấp, sau đó sẽ phát triển thành thành cả hai ngôi làng tranh chấp ồn ảo. Hai bên đều cầm cuốc, các loại công cụ lao động lại đẻ tranh đấu rất hung hăng. Vì vụ tranh chấp, các tiền nhân giận dỗi lập lời thề độc, thế hệ sau con cháu hai thôn sẽ không kết hôn với nhau.
Lời thề của tổ tiên, không ai dám vi phạm, vì thế mặc dù vài năm nay hai làng đã từng hợp tác với, cùng nhau trải qua sửa chữa đường đi, nhưng đã không dám lấy nhau. Cho đến khi cặp nam nữ của hai làng yêu nhau, muốn kết hôn với nhau, thì già làng trong thôn mới nhắc đến lời nguyền xưa của tổ tiên.
Đến tháng 3 năm 2017, hai làng cùng nhau uống rượu một vài người nói chuyện, nhắc lại chuyện xưa, đến lúc này các tộc trưởng hai làng mới quyết định rằng: Lời thề hàng trăm năm trước, cần được gỡ bỏ, để cho người trẻ hai làng có không gian yêu thương và kết hôn với nhau. Thắp hương hỏi tổ tiên, bốc thăm tìm ngày cát, chính thức tuyên bố lời nguyền 300 năm trước được bãi bỏ, hai làng khôi phục lại lấy nhau.
Và đến 9 giờ sáng ngày 1 tháng 5, trưởng thôn Nguyệt Bồ và trưởng thôn Ngô Sơn đã làm lễ xóa bỏ lời nguyền không kết hôn giữa hai thôn. Vào ngày này, hai làng chọn làm lễ trên con đường đi chung của hai thôn, cùng người dân trong thôn chứng kiến khoảng khắc phá bỏ lời nguyền truyền kiếp từ 300 năm trước: bỏ cấm kết hôn.